Có khi nào bố mẹ hiểu con gái không?
Mở tấm rèm cửa màu hồng xinh mà cô thích nhất để đón ánh bình minh qua khe cửa sổ, cô hít thở thật sâu để tận hưởng chút ấm áp của ánh nắng những ngày cuối đông. Dù bị ba mẹ cấm không cho ra ngoài nhưng với tài lẻ và các mẹo mà cô đã từng trốn bạn cô hoàn toàn có thể ra ngoài nếu muốn. Mặc dù bố mẹ có thuê không chỉ một thám tử để canh trừng cô nhưng dường như cô coi như không có sự can thiệp của van phong tham tu quái quỷ mà ba mẹ cô đã thuê.
Cô rất cá tính, cô yêu thích tự do và tôn thờ chủ nghĩa tự do. Và chính vì sự tự do thái quá của cô khiến bố mẹ cô buộc phải nhờ bên văn phòng thám tử canh trừng từng bước chân cô đi trong thời gian ba mẹ cô đi công tác dài ngày ở tận Cà Mau.
Các thám tử chắc cũng ái ngại vì chưa bao giờ nhận lời canh chừng một cô gái có cá tính và hơi chút ngang ngạnh như cô. Công ty thám tử cử cả 3 nhân viên nhanh nhất mà rồi cô trốn đi khỏi phòng lúc nào và về lại phòng lúc nào họ cũng không hề hay biết.
Nếu ngày đó cô không ngang bướng thì chắc bố mẹ cũng không dùng biện pháp giam lỏng cô như thế này. Cô là con một trong gia đình, cả bố và mẹ cô đều theo nghiệp kinh doanh và muốn hướng cô theo nghề của gia đình. Nhưng với tính cách của cô, cô yêu du lịch, ưa mạo hiểm và cô luôn hào hứng với tất cả các chuyến đi phượt cùng bạn bè hay các anh cùng khu phố. Nên cô từ chối sự lựa chọn ba mẹ lựa sẵn cho mình và chọn lựa công việc chông gai hơn, không phù hợp với con gái và mạo hiểm hơn.
Cô đã 24 và ba mẹ muốn gả cô vào một gia đình môn đăng hộ đối. Nhưng cô khước từ tất cả các buổi hẹn gặp mặt, hoặc có khi bất đắc dĩ phải đi xem mặt thì cô diện cho mình những bộ trang phục không thể luộm thuộm hơn.
Cô đã có ý chung nhân và hai người cũng đã gắn bó khá lâu rồi, chỉ là anh đang bên nước ngoài và chưa thể chăm sóc cô được. Tranh thủ lúc ba mẹ cô đang vắng nhà,cũng ngại ra ngoài ngày mưa lạnh và cô quyết định gọi bạn bè của mình về nhà và tổ chức party. Cô tinh nghịch đến mức lừa được tất cả các anh thám tử để ngày hôm đó các anh ngoan ngoãn cả ngày hôm đó không trông trừng cô và để cô có được một ngày thoải mái.
Một người con gái được sinh ra lớn lên và được sống trong nhung lụa luôn mongg muốn sự tự do và mong muốn làm những điều mình thích. Chưa khi nào cô nói với ba mẹ mong muốn của mình mà luôn sống theo sự sắp xếp của gia đình. Ngay cả việc lựa chọn ngành nghề tương lai, chuyện lớn cả đời như chuyện yêu ai lấy ai cô cũng đều được gia đình sắp đặt. Cô thừa nhận có những lúc đã không nghe lời và phải để bố mẹ thuê cả thám tử trông trừng nhưng có khi nào bố mẹ quên đi việc mải miết kiếm tiền và nghĩ đến tâm tư của cô con gái duy nhất trong gia đình là cô không? Nếu bố mẹ hiểu và dành thời gian cho cô hơn thì cô sẽ ngoan ngoãn hơn rất nhiều. Nếu bố mẹ đừng có lúc nào gọi điện cũng nói con cần gì cứ nói bố mẹ chuyển tiền về cho thì cô sẽ thấy ấm áp tình cảm gia đình lấn áp đồng tiền hơn. Cô luôn hi vọng gia đình là nơi để cô sẻ chia tất cả nhưng hình như bố mẹ cô coi đồng tiền là tất cả và đôi khi lãng quên đứa con gái là cô.
Blog st